Bài quan tâm
nói đến đây cả bọn nhao nhao lên hỏi : Có " tễ bứu " (1) không ? Bao nhiêu " thạnh " (2). |
ễ bướu : nhiều tiền. |
Tư bảo khẽ Năm : Anh Năm ! " So quéo " đương " mổ " ở " hậu đớm " " tễ bướu " lắm đấy(1). |
Chú " hiếc " được rồi à ? Chưa ! " cá " nó để ở " đắm thượng " áo ba đờ suy khó " mõi " lắm !(1) Năm hơi chau mày : Sao chú biết " tễ bướu " ? Tiểu yêu nó báo với tôi chính " so " này vừa mới nhận được " khươm chợm thanh " (2) của người cai hàng cá và tôi đương " trõm " thì gặp anh. |
Một lúc lâu , Năm giở dao sắp sửa cắt túi một người chuyện huyên thuyên bên cạnh hắn thì Bính ngăn lại , bảo khẽ : Việc gì phải vội thế , hẵng " tròm " xem " so " nào " tễ bướu " nhất hãy " khai " (1) nào. |