Bài quan tâm
Chàng nông phu ta ngày ngày nhớ ruộng xin phép vào đồn điền , đứng trên đồi cà phê xanh tốt mà nhìn xuống ruộng mình , thấy ngọn cỏ cao dần , lòng đau như cắt : thỉnh thoảng thấy ông chủ đồn đứng xa xa , sai bảo mấy người phu , tiếng nói oai quyền dõng dạc như ông chúa tể một vùng ấy , chàng nông ta có ý sợ hãi , lại sực nghĩ tới mấy năm trước , ruộng mình mình cấy , đường mình mình đi , nghênh ngang ai nạt ai cấm. |
Liên pha trò : Nhưng sao trông mặt mình cứ như đồ tể đánh chết trâu vậy ! Minh không nhịn được nữa , mới phì cười : Thế nào là mặt đồ tể đánh chết trâu ? Chợt trông thấy bên hàng rào có cái lồng nhốt một con gà mái liền hỏi : Mình mua gà để nuôi đấy à ? Liên đáp gọn : Không , để ăn. |
Mải nghĩ ngợi đến độ chàng quên cả bạn mình đang đứng bên cạnh nên đột nhiên phá lên cười sặc sỡ nói một mình : Sắc đẹp bao giờ cũng là chúa tể muôn loài. |
Rồi nàng nghĩ đến ngày Minh phục hồi được thị giác trông thấy nhan sắc của nàng hiện tại thì lúc đó chàng sẽ xử trí ra sao ? Liệu chàng có còn yêu thương nàng đằm thắm được nữa không ? Nàng đã được đọc nhiều chuyện cổ tích , nhiều anh nhà quê thi đỗ trạng nguyên được vua chiêu mộ làm phò mã , hay tệ lắm thì cũng lọt vào mắt xanh những người đẹp con tể tướng... Những chàng Trạng Nguyên kia sau đó liền bỏ vợ đi theo tiếng gọi của danh vọng giàu sang phú quý. |
Minh dù sẽ không cưới được công chúa hay con tể tướng như trong cổ tích , nhưng với tài năng của chàng hiện tại thì sẽ không thiếu gì cơ hội gặp gỡ những người đẹp con nhà giàu. |