Bài quan tâm
Chờ mãi không thấy Lãng lên , An trở dậy , thấy Lãng đứng bên cửa sổ nhìn mông lung ra đêm tối. |
Hình như nó tìm thấy ở cái dáng nhỏ nhắn của An , ở chiếc áo đen tay dài bị rách ở bả vai , ở ánh mắt tinh nghịch và hai cái răng cửa hơi lớn của cô bé , một hình ảnh thân thiết từ lâu nó lạc dấu , nhập nhòe trong mông lung , ẩn hiện bất thường trong trí nhớ bệnh hoạn. |
An thấy mẹ ngồi dựa vào cái gối lớn kê sát vách đất , khuôn mặt trắng bệch nhưng vẫn còn phảng phất dáng dấp một người đang ngồi nghĩ ngợi mông lung , nhắm mắt trầm ngâm. |
An chờ Lợi nói , nhưng anh ta chưa dám quyết đoán vội , đưa muỗng lên nếm lần nữa , lặng lẽ chờ cho đầu lưỡi thấm hết hương vị chất nước thiêng , mắt thôi lim dim nhưng nhìn thẳng ra phía trước , mông lung . |
Nhưng làm sao Lãng có thể giãi bày tất cả sự phức tạp mông lung đó cho cha. |