Bài quan tâm
Ngoài sân ánh trăng chiếu lờ mờ , rặng tường hoa lồng bóng xuống lối đi lát gạch , mấy cây đại không lá ẻo lả , uốn thân trong vườn sân um tươi. |
Cái đó có chi lạ ! Chú Lan nghiên đầu ngắm nghía bức tranh rồi bình phẩm : cây đại ông vẽ sao không có ngọn ? Không cần có ngọn. |
Hay chú đứng cho tôi vẽ nhé ? Cứ nghĩ ra mà vẽ không được à ? Cũng được , nhưng không đẹp , vì không giống hệt dáng bộ... đi , chú làm ơn ra đứng tựa gốc cây đại cho một lát. |
Chàng mỉm cười , mỉm cười với cảnh vật , mỉm cười với làn không khí bao bọc người yêu... Cúi nhìn xuống cái vườn con bên cạnh cửa sổ , bỗng chàng chú ý , và mắt chàng đăm đăm không chớp : Trong hai khoảng tròn đất mới xới , bên cây đại cành khô khan , da mốc thếch , có hai cây ngọc lan nhỏ mềm mại , ai vừa trồng , mỗi cây ngọn nở một bông hoa trắng muốt. |
Ngắm những cây đại trơ trọi , khẳng khiu , giơ xương như người trần truồng giữa cảnh mùa đông giá lạnh. |