Bài quan tâm
Chính ! Đời khổ sở lắm , lấm bùn , khốn nạn là đời một nhà chân thi sĩ... Rồi tiếng cười khô khan , Tuyết tiếp luôn : Vâng , em thật là một nhà thi sĩ , kể cái đời em cũng là một bài thơ tuyệt tác rồi... Sáng hôm nay , trong lúc người ta vui mừng chào đón xuân , trong lúc người ta sum họp một nhà , cha , mẹ , anh , em đông đủ thì ngoài đường phố vắng , lang thang , thất thểu một tấm linh hồn phiêu bạt... không cửa , không nhà , không thân , không thích , không một chút tình thương để thầm an ủi... Giòng châu rơi lã chã , Tuyết vẫn cười : Có phải thế là làm thơ không anh ?. |
Anh như tấm vóc đại hồng Em như chỉ thắm thêu rồng nên chăng ? Nhất chờ , nhì đợi , tam mong Tứ thương , ngũ nhớ , lục , thất , bát mong , cửu thập tìm Em thương ai con mắt lim dim Chân đi thất thểu như chim tha mồi Tối hôm qua vật đổi , sao dời Tiếc công gắn bó , tiếc lời giao đoan Thề xưa đã lỗi muôn vàn Mảnh gương còn đó , phím đàn còn đây Trót vì đàn đã bén dây Chẳng trăm năm cũng một ngày duyên ta Chén son nguyện với trăng già Càn khôn đưa lại một nhà vui chung. |
Bạc sao bạc chẳng vừa thôi Để cho nước chảy , hoa trôi lỡ làng Tin sang chẳng thấy người sang Hẹn ba bốn hẹn lòng càng xót xa Đoạn tràng phải bước chân ra Gió xuân hiu hắt , sương sa lạnh lùng Chăn đơn gối chếch lạ lùng Đôi hàng châu lệ , đôi hàng chứa chan Gặp chàng thiếp phải thở than Dưới khe nước chảy trên ngàn thông reo Cơm ăn thất thểu ít nhiều. |
Chàng trảy đi kể đã mấy đông Cho loan đón gió , cho rồng chờ mưa Tấm gan vàng , dạ sắt , thiếp tôi ngẩn ngơ Lấy ai gìn giữ con thơ cho chàng ? Nghĩa vợ chồng đồng tịch đồng sàng Đồng sinh đồng tử , cưu mang đồng lần Chàng trẩy đi , vâng lệnh quân thân Thiếp xin đôi chữ Tấn Tần hợp duyên Nữa một mai bóng quế dãi thềm Bóng trăng thấp thoáng ngọn đèn mờ xanh Chàng trẩy đi , nước mắt thiếp tôi chạy quanh Chân đi thất thểu , lời anh dặn dò. |
BK Chàng trảy đi kể đã mấy đông Cho loan đón gió , cho rồng chờ mưa Tấm gan vàng , dạ sắt , thiếp tôi ngẩn ngơ Lấy ai gìn giữ con thơ cho chàng ? Nghĩa vợ chồng đồng tịch đồng sàng Đồng sinh đồng tử , cưu mang đồng lần Chàng trẩy đi tuân lệnh quân thân Thiếp xin đôi chữ Tấn Tần hợp duyên Nữa một mai bóng quế dãi thềm Bóng trăng thấp thoáng ngọn đèn mờ xanh Chàng trẩy đi , nước mắt thiếp tôi chạy quanh Chân đi thất thểu , lời anh dặn dò. |