Bài quan tâm
Anh không thấy người ta vẫn bảo hoa nhài là một bông hoa đĩ , vì hoa chỉ nở ban đêm , thế mà đời em em nói ra cũng không hổ thẹn là đời một gái giang hồ... Rồi nửa buồn rầu , nửa đùa cợt , Tuyết cất tiếng hát : ...Ngẫm xem hoa ấy thân này... Tuyết đặt đàn , ngồi sát lại gần Sinh : Anh muốn hay không là tùy ý anh , nhưng em thì em cho đời em với đời hoa nhài có liên lạc với nhau. |
Thấy vẻ mặt ngơ ngác , sợ hãi của bạn , Loan mỉm cười nói : Ngoài cái buồn phải vĩnh biệt mẹ em và một người bạn như chị ra , em thật thản nhiên đợi cái chết nó em em đi , không oán hờn , không thương tiếc. |
Em không còn cha mẹ , anh em em vẫn sống ở đời. |
Anh thương em chỉ nói bên ngoài Sao mà không nói tận tai mẹ thầy ? Anh thương em em nói chuyện đưa đò Tỉ như con Đát Kỉ nó phò Trụ Vương. |
Anh về cưa ván đóng đò Trước đưa quan khách , sau dò ý em Ý em em chở khó dò Bắc cầu khó bắc , đưa đò khó đưa. |