Bài quan tâm
Canh đã thâu , trống lầu giục thúc Không đành cách bức Trăm điều uất ức , nói chẳng hết lời Đôi ta chưa thoả dạ , trách ông Trời vội bình minh Chẳng chi đâu gấp Em đừng ôm ấp chứa chấp cái khối sầu Đạo vợ chồng là đạo dài lâu Bữa ngày chi đó sao nỡ trách Trời cao dứt tình ? Canh hãy còn khuya , đường về thăm thẳm Đôi ta xứng đôi như kép gặp đào Hát chơi giải muộn , lẽ nào làm ngơ. |
Nhưng nước nhỏ còn khuya mới chịu đầu hàng. |
Mà ngán làm sao được ? tháng mười một là tháng cà cuống thịt hầu hết đều có trứng , tách đôi cái bụng nó mà nhần lấy những chùm trứng xanh xanh , vàng vàng như hoa cà hoa cải , tôi nhất định tin l còn khuya uya cái món ca vi a (1) của Âu Mỹ mới mong sánh kịp. |
Đau lắm chớ. Má tôi nhìn ra ngoài trời , vẫn còn khuya lắm , nhưng đã thấy mấy chiếc xuồng đi chợ sớm lướt qua , tiếng mái chèo quẫy chủm trên mặt sông ngọt , nhẹ , cứ tưởng từng lát nước xếp lên nhau như những lát đất cày |