Bài quan tâm
Ai đi qua con đường thiên lý , xa trông thấy thôn Xuân Ðình tất cũng thấy sau mấy toà nhà ngói , đến hơn chục cây thóc , cao chót vót ngất từng mây , như những vòm lýnh canh gác ở các phủ huyện vậy. |
Anh lính là anh lính ơi ! Em thương anh lính nôi nhọc nhằn Ví dù em được nâng khăn Thì em thu xếp cho anh ở nhà Từ ngày anh bước chân ra Đến kì canh gác ắt là đông binh Thương anh , em để bên mình Vì việc triều đình quan bắt phải đi Thương anh đi lính hàn vi Anh thì vui gượng , em thì sầu riêng. |
Ở lối vào luôn luôn có người canh gác , nhất là về đêm. |
Ban ngày họ ra đồng , lên rẫy , đêm phải thức để canh gác . |
Giọng một người đàn ông khao khao : Ngày mai tôi lãnh phần canh gác nhé ! Chia lúa khổ quá ! Sao thế ? Gớm. |