Bài quan tâm
Ai về Hoằng Hoá mà coi Chợ Quăng một tháng ba mươi phiên chiều Trai mĩ miều bút nghiên đèn sách Gái thanh tân chợ búa cửi canh Trai thì nhất bảng đề danh Gái thời dệt cửi vừa lanh vừa tài. |
Áo trắng em mặc cho xinh Có hai phượng lộn trong mình bay ra Áo anh trắng chéo trắng tà Cái cúc cũng trắng nữa là cái khuy Anh lấy em về , em đổi màu đi Nhuộm đi nhuộm lại ra thì mầu lương Phòng khi bước chân ra đường Thiên hạ tỏ tường kẻ ngắm người trông Gái kia nhuộm áo cho chồng Cho thoả tấm lòng rày ước mai ao ! Áo trắng em khâu chỉ tơ Khuyên chàng đi học thiếp chờ ba năm Phòng khi dạ nhớ hỏi thăm Hỏi chàng đi học xa xăm đường nào Muốn cho một chốn gần nhau Em gửi thư vào khuyên học cho hay bút nghiên cất nhắc liền tay Đêm ngày chăm học nào ai chê cười. |
Chàng đề phú , thiếp đề thơ Tưởng nhân duyên ấy bao giờ cho quên Khuyên chàng giữ việc bút nghiên Đừng tham nhan sắc mà quên học hành. |
Giấc ngủ cứ chập chờn trong tiếng bánh ôtô chuyển rung động phố chở thanh niên ra mặt trận , trong những lời hát sôi nổi bằng giọng trầm hùng của những anh sinh viên , học anh cỡ lớn “xếp bút nghiên lên đường tranh đấu , xếp bút nghiên coi thường công danh... " Có khi tôi chiêm bao thấy mình đã lớn mặc áo sơ mi trắng lồng vào quần sóc đen , đầu đội nón bàng rộng vành , bên lưng đeo dao găm , tay cầm tầm vông đứng gác trước trụ sở Uy ban nhân dân như một anh thanh niên Tiền phong thực thụ. |
Tôi chỉ thích nghĩ rằng cái rét đôi khi bất ưng trở về với tháng ba là một cái rét thơ mộng , cái rét của một trời đầy hương và ngát hoa , trong đó có những chàng trai mặc quần đỏ ngồi bên án sách ngâm thơ , nhưng gặp lúc ngửa nghiêng thì Xế bút nghiên ^n theo việc đao cung … Giã nhà đeo bức chiếc bào , Thét roi cầu Vị ào ào gió thu… …và những người đàn bà thủ tiết chờ chồng và than khóc mình mình : Nước chảy mà phiền chẳng rửa , Cỏ có thơm mà dạ chẳng nguôi… …Trông chàng long rượi rượi buồn , Bộ khôn bằng ngựa , thuỷ không bằng thuyền. |