Bài quan tâm
Đã bao lâu , mình không làm gì cả nên mình không có cái gì để quên điều ấy đi... Chàng mỉm cười nhìn mấy cái quán hàng trên vỉa hè và những khóm chuối lá xơ xác đương chải gió bấc : Bến đò không buồn lắm , buồn nhất là những cái quán xơ xác của các bến đò. |
Về nhà , Chương đứng dừng lại ở cổng nhìn vào vườn , lấy làm kinh ngạc : Bên vỉa gạch , lót chung quanh nhà , trong luống đất mới xới , các màu tím , màu trắng , màu xanh của những hoa chân chim và cẩm chướng hớn hở rung rinh ở đầu cuống mềm mại. |
Tiếng ồn ào cười nói ở vỉa hè bắt đầu làm cho Hồng chú ý. |
Càng xe đặt mạnh lên vỉa hè. |
Hồng cố không nghĩ nữa để khỏi loay hoay với những câu hỏi thầm : " Chết bằng cách gì ? Bao giờ chết ? Chết ngay hay thong thả để suy tính kỹ đã ? Liệu có chết được không ? " Nàng nhìn những cửa hiệu , nhìn những người đi trên vỉa hè , nhìn những biển hàng kẻ chữ Pháp , chữ Nam hay chữ nho , để hết tâm trí vào cuộc đời hoạt động náo nhiệt ngoài phố. |